19/9/17

Ở chùa Sampov Pram - thơ Vĩnh Thông

Trên đỉnh phù vân đời sao nhỏ bé 
Giữa chốn bằng an người lại bộn bề?

Ta lại về, ta lại về
Đo cao đo thấp với trời mây
Đường tít xa, núi cheo leo, không ngại
Vạch sương lần theo dấu cũ

14/7/17

Mưa núi - bút ký Trịnh Bửu Hoài

Giữa thu. Các cánh đồng quanh dãy Thất Sơn ngập đầy nước, mênh mông như biển, các ngọn núi như những hòn đảo chơ vơ giữa trời mây bao la. Trời in bóng nước, nước xanh màu trời. Một khung cảnh nên thơ, ảnh chụp đẹp như tranh. Chim bay trên trời, cá lội dưới đồng, giỡn bóng cùng nhau. Xa xa, hoa điên điển nở vàng rực bên đường, như những cánh bướm đeo nhau cợt gió.

9/7/17

Ngày nào đó bình yên - truyện ngắn Nguyễn Ngọc Đặng

Nhận được thư mời đám cưới từ người bạn thân thời đại học, tôi thu xếp lên thành phố dự hôn lễ. Cũng đã lâu rồi không liên lạc với nhau, nên tôi quyết định đi sớm hơn để có thời gian gặp lũ bạn để ôn lại chuyện cũ. Sau khi ra trường mỗi đứa một nơi, chúng tôi không có nhiều dịp ngồi lại cùng nhau.

21/6/17

Thiên Cấm sơn - bút ký Phạm Nguyên Thạch

Trong “Gia Định thành thông chí”, mô tả về núi của Thất Sơn, Trịnh Hoài Đức viết: "Hang núi ngậm mây, suối cong nhả ngọc, lại có cây giáng hương… cầm thú béo mập. Phía đông có ruộng đồng bằng phẳng, phía tây có hồ nước. Người Việt và người Khmer cày cấy, chăn nuôi và câu cá, chài lưới quanh chân núi. Ngó xuống ao hồ, đứng trước đồng ruộng, giữa nổi núi cao, có trầm hương, bời lời, sa nhân… lại có suối nước ở trên lưng núi cuồn cuộn chảy". 

12/5/17

Giấc chiêm bao - truyện ngắn Đoàn Văn Đạt

Vừa bảo vệ xong đề án quy hoạch, có điện báo ra bảo má đau nặng, từ Hà Nội con tức tốc chạy về. Phước đức ông bà, má đã bớt nhiều. Khi mọi người tới thăm đã vãn, má kêu con đỡ dậy. Giọng má yếu xìu:

- Con về kịp thời, má tưởng không còn thấy được mặt con. Hồi tối má nằm chiêm bao thấy La San Thánh Mẫu.

- Làm sao hở má? - Con đưa đẩy cốt để má vui.

26/4/17

Vĩnh Thông xuất bản tập tùy bút “Thong thả đi”

Tập tùy bút Thong thả đi của Vĩnh Thông vừa được Nhà xuất bản Văn hóa Văn nghệ xuất bản tháng 4/2017, sách dày 148 trang, khổ 12 x 20 cm. Đây là đầu sách thứ năm của Vĩnh Thông, nhưng là tác phẩm đầu tiên ở thể loại tùy bút. Trong Thong thả đi có gì?

22/4/17

Bình minh - Nguyễn Văn Toàn

Bình minh lên, chồi non xoe lá
Con chim non nép mình trong lòng mẹ
Bờ vai người nông dân thấp thoáng giữa sương mờ
Con cá rô ngoi đầu trong sóng lung linh!

21/4/17

Người đàn bà góa bụa - thơ Huỳnh Ngọc Phước

Người đàn bà cúi mình trên thửa ruộng khô cằn sự sống
Lặng nhìn hoàng hôn chìm sau cánh chim trời
Bao thế hệ đã đổ mồ hôi trên mảnh đất thừa tự
Nứt nẻ những hạt phù sa…

25/3/17

Giấc mơ sợi tóc bay - thơ Nguyễn Văn Minh

Cây bút Nguyễn Văn Minh sinh năm 1996, quê quán ở xã Bình Mỹ, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang. Bạn là cựu học sinh Trường THPT Bình Mỹ, thành viên sáng lập Bút nhóm Nắng Thủy Tinh. Xin trân trọng giới thiệu tác phẩm Giấc mơ sợi tóc bay của Nguyễn Văn Minh.

11/3/17

Những số phận muộn màng - tùy bút Huỳnh Ngọc Phước

Ngồi trong quán uống vài ngụm cà phê, tôi chiêm nghiệm lại những chuyện đời thường. Buồn vui, giận hờn, cay đắng… ùa về đứa trẻ mười lăm. Đứa trẻ mười lăm giống như bông hoa vừa trổ nụ, chưa kịp nở đã lách vào đời, thấm thía được nhiều điều của xã hội muôn người muôn mặt. Những đứa bạn cùng trang lứa được cha mẹ lo lắng, chăm sóc từng giấc ngủ, được cắp sách đến trường, được đưa đi chơi những nơi chúng thích… Còn đứa trẻ mười lăm như tôi, ngày ngày phải vác lúa mướn kiếm đôi ba đồng lẻ về lo cho gia đình. Nhiều khi thất nghiệp, tôi lại thang thang từ đầu đến cuối hẻm, ai mướn gì làm nấy. Lắm lúc nghĩ sao đời mình bồng bềnh đến vậy!

25/2/17

Quê nhà có mẹ - thơ Phan Kim Loan

Gió bay chợt thấy nhớ nhà
Sương rơi chợt thấy quê nhà đẹp tươi
Ngồi nhìn từng cánh chim trời
Bay về tổ ấm như lời gọi kêu
Ngẩn ngơ tiếng gọi ban chiều
Bâng khuâng bỗng nhớ mẹ yêu thuở nào
Ngày ngày vất vả trồng rau
Nuôi con ăn học gian lao chẳng màng

18/2/17

Trăm năm ta vẫn tìm em - thơ Huỳnh Ngọc Phước

Ta thả con thuyền vượt biển tìm em
Từ bãi bồi xưa ra đại dương bất tận
Sóng tần ngần tung mình trong gió lộng
Ta bẩn chật đời tung nỗi nhớ về em.

26/1/17

Trở về và chào nhau - truyện ngắn Vĩnh Thông

 Chúng tôi gặp lại nhau sau thời gian rất lâu đi biền biệt và không trở lại nơi nầy, dễ cũng đã mười năm rồi. Chúng tôi không ngờ mình lại gặp nhau trong lúc nầy, tại một nơi quá thân quen. Thị trấn đêm cuối năm, vài con gió mỏng tang nghịch ngợm phả se se vào bờ, vài hàng quán liêu xiêu, khu chợ hoa vắng người trải vàng màu Tết. Tất cả chỉ có thế. Tôi phải cắm chân tại chỗ rất lâu khi thấy Nghi đứng trước mắt mình. Nghe trong lồng ngực có cái gì đó vừa bị đá vỡ xoang xoảng, văng ra thật xa. Con người trước mặt trở nên lạ lẫm với tôi, không phải là Nghi của mười năm trước.