27/9/15

Thơ, nhà thơ và sách thơ - Trần Hoàng Vy

Thơ ngày nay đa dạng về thể loại, không quá gò bó trong vần điệu, niêm luật lại gắn với đời sống hiện đại nên nhiều khi “gánh” quá nhiều những tư tưởng “siêu phàm” siêu nhiên, siêu hình, siêu thực, hiện sinh, hiện đại, hậu hiện đại…nên chắc chắn là khó hiểu.

Thơ

Nhiều người than phiền: Thơ bây giờ sao đọc khó hiểu, nhiều câu từ đọc líu cả lưỡi hay phải đánh lưỡi đến… trẹo bản họng. Chi tiết hình ảnh thô tục lẫn siêu phàm hoặc khô cứng, lên gân. Đọc khó nhớ mà nhức cả óc!...

21/9/15

Xa rồi mùa cũ - thơ Phan Võ Hoàng Nam

Tôi đi tìm con nước tuổi thơ.
Tháng Bảy mưa bay.
Dòng sông đỏ quạch.
Rau muống bò lên triền đê.
Đợi nước.
Cây gáo rụng hoa vàng, tiếc những mùa qua.

17/9/15

Hạ hoài - thơ Phan Lạc Nhân

Dài hơn trăm lần ba tháng hè xa
Phượng của ngày xưa không còn thắm nữa
Nơi khuất trong ta ấm hoài chút lửa
Khi phượng cùng ve vẫy gọi hè sang.

Ba mươi năm còn tiếc chút ngại ngần

15/9/15

Hiện thân - tùy bút Vĩnh Thông

“Tôi, hay chúng ta, bất kỳ ai cũng có thể là hiện thân cho sự tốt lành và ấm áp”
(một câu nói từng đọc) 
Mọi người đã về từ rất lâu rồi. Cái sân còn trơ mấy lá vàng khô khốc, thỉnh thoảng có tiếng chổi loạt xoạt phát ra từ các cô, các chị đang quét sân. Vắng người, vậy mà bạn lại hình dung ra cả một rừng người đang ngồi trước mặt, giống như vừa cách đây mấy tiếng đồng hồ.

13/9/15

Tuyển tập văn thơ trẻ An Giang "Thoang thoảng heo may"

"Thoang thoảng heo may" là tuyển tập thơ - văn thứ 2 của các cây bút trẻ An Giang trong 4 năm qua. 
Năm 2011, Phân hội Văn học in hai quyển "Đóa hoa thủy tinh" - truyện ngắn trẻ An Giang và "Mùa yêu" - thơ trẻ An Giang, tập hợp cũng hơn 40 cây bút trẻ trong tỉnh, hai tuyển tập được dư luận đánh giá cao, đặc biệt là truyện ngắn chắc hơn thơ.

6/9/15

Hát về loài hoa mong manh - tùy bút Huỳnh Ngọc Phước

Thời gian trôi mau quá! Mới đây sân trường còn vang những khúc hát hồn nhiên của lứa tuổi học trò, bây giờ thì chỉ còn những cây phượng già đứng trầm ngâm, lặng lẽ đếm thời gian. Những băng ghế đá chỉ còn đọng lại kỷ niệm của một thời áo trắng. Những trang lưu bút còn tên những đứa bạn trong xấp giấy gấp đầy hoa phượng. Hè đã đến, những cánh phượng chen nhau để khoe hương sắc của mình với những tia nắng mặt trời len qua tán cây. Có lẽ phượng cũng ưu tư, luyến tiếc như bao học sinh, buồn cho ngày tiếng trống trường cuối cùng vang lên.