18/5/18

Đồi sim ký ức - tản văn Phan Nam

 Kết thúc kỳ thi vội, tôi nhanh chân lên chuyến xe về quê. Tôi lang thang tìm về vẻ đẹp của quê hương trong mảng màu của ký ức, hình như vẫn còn thấm ngọt trên đôi môi. Gặp lại vài người bạn cũ, hàn huyên vài ba câu chuyện ngày xưa, tự nhiên con tim thổn thức những mùa sim còn đọng sâu trong tâm tưởng. Đôi chân dặt dìu đưa tôi tìm đến với đồi sim ngày xưa nơi đã gắn bó suốt cả một đời thời ấu thơ. Trước mắt tôi, hoài niệm lại hiện về…

14/5/18

Những nẻo đường quê - tản văn Phan Võ Hoàng Nam

Có lẽ tôi mãi vẫn là người cũ - người của đường làng bóng tre. Tôi luôn cảm thấy mình không phù hợp với những ồn ào náo nhiệt của chốn phố chợ, không phù hợp với nhịp sống luôn tất bật, luôn hối hả của người “kẻ chợ”. Mỗi sáng phải dậy theo chuông báo thức, rồi ăn sáng vội vàng để kịp giờ đến chỗ làm. Buổi trưa buổi chiều còn phải tranh thủ chạy rước con ở nhà trẻ. Buổi tối cũng đâu phải là lúc được thảnh thơi, kể cả khi đi ngủ cũng phải đồng hành cùng với những toan tính cho cuộc sống. Nào là chuyện con cái, chuyện gia đình, chuyện “cơm áo gạo tiền” bao nhiêu là thứ mà buổi ngày không làm được vì bận rộn. 

12/5/18

Đừng thương anh người nghệ sỹ giang hồ - thơ Huỳnh Ngọc Phước

đừng thương anh
kẻo những câu thơ chạm vào mắt em
tuôn thành nỗi nhớ
em - anh

đừng thương anh
người nghệ sỹ trăm miền xuôi ngược