21/4/17

Người đàn bà góa bụa - thơ Huỳnh Ngọc Phước

Người đàn bà cúi mình trên thửa ruộng khô cằn sự sống
Lặng nhìn hoàng hôn chìm sau cánh chim trời
Bao thế hệ đã đổ mồ hôi trên mảnh đất thừa tự
Nứt nẻ những hạt phù sa…

Người đàn bà không tìm sự sống cho riêng mình
Khuôn mặt xanh xao, ánh mắt mang hình hài góa bụa
Bám vào những khe hở của đất
Bám vào những cọng cỏ trơ khô
Bám vào những ước mơ hư thực
Người đàn bà - cuộc đời đầy vị mặn.

Áo bà ba nhàu ứ và nón lá rách tơi
Minh chứng cho cái bóng đầy u ẩn
Cái bóng nhỏ nhoi tựa lưng vào vạt nắng nhỏ nhoi
Cố gồng gánh những thăng trầm
Vượt khỏi mảnh đời xuyên ngang hai thế kỷ…

Có tìm đến được bình minh?

HUỲNH NGỌC PHƯỚC

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét