7/12/14

Buồn - thơ Hoa Nguyên

nói chi cũng đã muộn rồi!
nỗi buồn muôn thưở
cứa rời tâm can
giọt dài…
giọt ngắn
bâng khuâng
chừng nghe mặn đắng
khoác choàng lên tôi

ngõ xưa
nức nở khôn nguôi
khiến đêm lạc lối
buồn trôi não nề
tôi chừ ảm đạm ủ ê
mua phiền chuốc lụy
chi hề!
lẻ loi…

khối buồn kết tủa trong tôi
sụt sùi viễn xứ
thấu trời sao đang?
chở buồn
chập choạng
lên đàng
cô liêu
ủ dột
trễ tràng
chênh chao

xua buồn
vàng vọt hanh hao
đốt hiu quạnh
để thương nhau cháy lòng!

HOA NGUYÊN

1 nhận xét: