5/7/13

Bất chợt nghe - thơ Nguyễn Ngọc Đặng

Bất chợt muốn làm đứa trẻ
Để được tung mình đây đó rong chơi
Khỏi phải nghe nhịp đời bận rộn
Đường gập ghềnh…
Đừng vội cuốn ta đi!

Có lúc thèm được lang thang
Tìm về một thời lãng quên từng vụt mất
Chỉ mong được lắng hồn vào trong bụi cát
Vô tư!

Ngẫm lại
Cuộc đời như hành trình tích tắc
Ngoài kia sương mờ bay trắng
Biết ta có thể giữ cho mình
Một chút hồn nhiên?

NGUYỄN NGỌC ĐẶNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét