16/7/18

Bức thư từ biển cả - thơ Phạm Thị Thơm

Có phải là nỗi nhớ, 
Anh gửi vào sóng biển?
Để bọt tung trắng xóa
Trên bờ cát mộng mơ.
Và mỗi lần xô bờ,
Sóng làm em rạo rực.

Có phải lời nói yêu,
Anh gửi vào gió chiều?
Để gió đùa man mác
Bên mái tóc em yêu.
Dưới ánh nắng ban chiều,
Lời nói yêu ngọt lịm.

Có phải là nụ cười,
Anh gửi ánh ban mai?
Để suốt một ngày dài
Nụ cười em toả sáng.

Có phải là nỗi buồn 
Anh gửi trong đêm vắng?
Mà sao đêm tĩnh lặng,
Quạnh hiu đến vô cùng.

Trong suy nghĩ mông lung,
Trước muôn trùng biển cả,
Em nhận ra tất cả
Lời anh nhắn phương xa.

PHẠM THỊ THƠM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét