17/11/14

Ôm ấp những yêu thương - thơ Hoài Phương

Tôi đứng đây dưới mái trường yêu dấu
Bao năm rồi gắn bó chở che
Tôi đứng đây giữa chiếc nôi đời
Có thầy cô đó dáng thân quen bục giảng!

Nhớ...
Những ngày đầu bỡ ngỡ
Đứa học trò quê ngơ ngác đứng nhìn
Ngôi trường phổ thông chao ôi rộng lớn
Chợt cháy trong lòng ngọn lửa ấm niềm tin.

Nhớ...
Những ngày tháng tươi xinh
Bên bao bạn bè thầy cô thương mến
Kỷ niệm buồn vui in hằn con tim bé
Nhật ký cuộc đời thêm những trang hay.

Nhớ...
Những ngày tháng thơ ngây
Hành trang vào đời ngày thêm nặng trĩu
Giấy trắng học trò xanh màu mực tím
Tri thức đong đầy bao ý đẹp lời hay.

Sẽ nhớ...
Từng ghế đá hàng cây
Gốc phượng già ấp iu tình thơ áo trắng
Những ngày vui sân trường rực nắng
Và những chiều buồn lất phất hạt mưa bay.

Luôn nhớ...
Những con người nơi đây
Dìu dắt nâng niu cho ta ngày khôn lớn
Ánh đèn khuya miệt mài bên trang giáo án
Gieo vào lòng hai chữ "tri ân"!

Tôi đứng đây ôm ấp những yêu thương
Tim nghe trỗi những nốt trầm xao xuyến
Tôi đứng đây cố khắc ghi tất cả
Mai xa rồi... Bao giờ được về thăm?

HOÀI PHƯƠNG

2 nhận xét:

  1. trên blog nhiều người làm thơ hay quá

    Trả lờiXóa
  2. Bài thơ đơn giản, bình dị mà chất chứa nhiều rung cảm chân thực, sống động, chúc mừng chị!

    Trả lờiXóa