28/10/14

Con đường xanh - thơ Nguyễn Thị Dung

Có một con đường màu xanh hoa cỏ
Chất niềm vui nô nức tiếng cười đùa
Có con đường bên hiên nhà bé nhỏ
Nhìn tuổi thơ con lớn lên từng ngày


Con đường xanh, xanh hàng cây đứng tuổi
Xanh mơ màng khép lá lộc đầu xuân
Con đường đó, theo từng ngày tươi mới
Con đường buồn, ông ơi... xa diệu vợi!

Bảy mươi năm dưới con đường ông dẫn
Tiếng cười con nô nức cả xóm thôn
Bảy mươi năm chợt đếm lại... sao ngắn?
Xuân vẫn còn đượm mắt bóng mai vàng

Cỏ xanh, lá xanh, chồi xanh, xuân mới...
Nay đã về giữa đất trời thăng hoa
Con cúi đầu thắp nén hương buồn quá
Nhớ người ông nâng bước tuổi còn thơ

Mai rồi con lớn, con đường nào có khác
Màu xanh này, xanh hơn tóc con nay
Hiên nhà nhỏ vẫn còn nghiêng bóng lặng
Hỏi bước ngày xưa, theo gió nào bay?


NGUYỄN THỊ DUNG

2 nhận xét:

  1. Thơ của Dung dịu dàng, mặc dù cách diễn đạt còn những khiếm khuyết, nhưng tư tưởng tình cảm rất cảm động, đáng trân trọng, chúc em viết càng lúc càng hay hơn.

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn lời nhận xét ạ. Em sẽ cố gắng hơn.

    Trả lờiXóa