Người đàn bà
Đứng ở ven sông
Giọt nước mắt rơi tận đáy lòng
Mảnh trăng tàn
Soi những hạt lung linh
Người chồng đâu?
Từ bỏ yêu thương…
Vướng vào lòng
Bóng người đàn bà khác.
Đứa con
Tấm thân tàn nhếch nhác
Tháng ngày chìm trong khói sương
Mê man
Đói khát
Lang thang nơi xó chợ đầu đường!
Mẹ già
Những bữa cơm đạm bạc
Chút rau muống
Vài lát khoai khô
Hơi thở tàn tro
Co ro một góc nhà tạm bợ…
Ngẩn mặt nhìn đời
Gấm nhung lụa là…
Đêm ấy, có một người đàn bà
Hóa đá…
Cô quạnh giữa dòng sông!
PHAN TRUNG TRỰC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét