Bất ngờ khép lại trời xanh
Mặt trời chiều hoang lẳng lặng
Cuốn đi những sợi tơ mành
Ai buông tóc mùa lãng đãng
Kéo người về chốn phương không
Đồi cao gió mòn năm tháng
Người chờ hoá trận cuồng phong
Ta đi ngược miền ảo vọng
Ngoái nhìn dốc thẳm hoàng hôn
Dấu chân vàng theo lá mộng
Đồi quanh quanh một lối buồn
Gương hồ chìm trong khói bụi
Mờ mịt lưng trời gió xoay
Mưa quấn khăn tang đầu núi
Tà Pạ cuồng say trong mây…
TRỊNH BỬU HOÀI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét