tặng
Phước
Tôi
ôm vết thương lòng
Vất
vưởng giữa khu rừng sương giá
Mộng
tràn trong mạch máu
Khát
vọng ràn rụa theo ánh trăng tháng Sáu
Cái
kén xanh màu ngọc
Cánh
bướm rực màu tuổi trẻ
Bầu
trời thương ánh nắng
Cánh
hoa thương ngọn gió
Tôi
- con bướm trắng thương ai
Con
chim lao vào bụi mận gai
Cất
tiếng hót huy hoàng trước thượng đế
Tôi
sẽ đập tan những tư tưởng bảo thủ
Thả
tung lên trời thành những vì sao
Rồi
hái xuống vì sao đẹp nhất
Cài
lên ngực áo anh
Cảm
ơn mục đồng!
Anh
đã nhen cho tôi ánh lửa của ngày mai
Để
tôi
Tự
dấn bước trong đêm trường lạnh giá
Tự
cất lên tiếng hát của bản ngã
Cảm
ơn mục đồng!
Nụ
cười anh đã chữa lành vết thương
Bức
thư anh đã rắc gieo mộng đẹp
Lên
đôi cánh trắng của tôi bay giữa trời xanh.
NGUYỄN KHÁNH TUYẾT VY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét