Quán nhớ ai mà mưa như trút nước
Những hạt thương trong vắt đến không ngờ
Ly phê đá dịu dàng vài giọt đắng
Để đêm về thức trắng cả trang thơ
Quán ở núi nên mây mù sương núi
Em líu ríu ơi cô nàng nhỏ xiú
Anh mắt cười muôn sao sáng lung linh
Ta nhớ quán không phải vì quán nhớ
Mà đơn phương chuyện mưa nắng vô tình
Ai biến ta thành người lỗi hẹn
Cứ tự mình đến quán để làm thinh.
LÊ THANH MY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét