đò không khách, đêm đêm trăng vỡ
ủ kỷ niệm xưa say trong mắt lệ
ông lái đò buồn
buông nhành trúc câu trăng…
Còn đâu những hẹn hò thuở ấy bến My Lăng
mười ngón tay đan
con đò chiều miên man là vậy
hạnh phúc neo mình trên nhịp thở đôi môi…
Ngày đó có còn ông
lái đò ơi?
rượu đã lên men mười năm hò hẹn
đợi mãi ánh trăng non mà sao chẳng đến
ông lái đâu rồi
sao chẳng chở trăng về neo lại bến xưa?
Sóng vỗ vào mây thành những cơn mưa
nay bến cũ đìu hiu
ly cà phê hoài niệm
qua lối hẹn xưa, hoa giấy ngủ mê ủ mình trong sắc tím
dòng sông âm thầm riết ký ức vào thơ…
VÂN PHI
Thích nhất đoạn nầy
Trả lờiXóa"Bến cũ mười năm thả sóng trôi sông
đò không khách, đêm đêm trăng vỡ
ủ kỷ niệm xưa say trong mắt lệ
ông lái đò buồn
buông nhành trúc câu trăng…" đọc xong cảm thấy cái gì đó buồn mà k thể nói bằng lời được. Chhia sẻ cùng tác giả Thân, Lê Quy
Vân Phi cảm tạ Lê Quy đã đồng cảm..
Xóa