Thì mẹ ơi, đừng buồn mẹ nhé!
Con vẫn sống những ngày tuổi trẻ
Phía rừng già với đồng đội của con.
Ngày độc lập mẹ đừng mong con
Có ai hỏi về điều mong ước
Mẹ mỉm cười: “Tổ quốc bình yên”.
Mẹ đừng buồn khi vắng tiếng con
Giữa rừng sâu con vẫn cười, vẫn hát
Vẫn mơ về đồng lúa quê ta
Và triền đê xanh mướt cỏ lối về.
Con không về trong ánh nắng mai
Chỉ thăm mẹ những khi trăng tỏ
Nhưng giấc mộng dường như luôn khuyết
Chạm tay thôi, mẹ đã tỉnh giấc rồi.
Mẹ ơi! Con vẫn như thuở bé
Thèm một lần đến với mẹ yêu
Một lần thôi được nũng nịu, nuông chiều
Trong vòng tay nhăn nheo, khô ráp.
Tóc mẹ bạc, lưng còng, chân mỏi
Tay mẹ run, miệng móm, mắt mờ
Đời mẹ nghèo nhưng tấm lòng biển cả
Cuối đời rồi mẹ vẫn chỉ chờ con...
PHẠM THỊ THƠM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét