Dài hơn trăm lần ba tháng hè xa
Phượng của ngày xưa không còn thắm nữa
Nơi khuất trong ta ấm hoài chút lửa
Khi phượng cùng ve vẫy gọi hè sang.
Ngày học cuối bên nhau trời lộng gió
Ngỏ lời yêu, em ơi sao mà khó
Tay đưa ra, tay cuống quít… tay về.
Nên lá tình con bướm phượng chân quê
Hoài phong kín u tình theo trang sách
Dưới mưa phượng đọc tình qua ánh mắt
Em ngời lên tha thiết đến dỗi hờn.
Như gã khờ giữa nguồn suối yêu thương
Em khuất ngõ, ôm tình ta đứng lại
Bấy nhiêu năm, một ngày rồi xa ngái
Tình qua đi, đi mãi chẳng quay về.
Bâng khuâng nghe ve tha thiết gọi hè
Dưới mưa phượng mắt tình ta thôi đọc
Mất nhau rồi làm sao quên mùi tóc
Không khói chiều mà mắt cứ cay cay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét