Em sẽ lại về nơi phố
vắng
Nơi yêu thương đong
đầy trong ký ức
Có cả nỗi buồn miên
man em cất giấu
Để ghép lại con tim
vụng vỡ, đau thương.
Em vẫn hát khúc nhạc
chiều lộng gió
Anh là gió…
Đưa em qua ngõ vắng,
đường hoa
Say sưa dạ khúc đời
ta.
Nhớ không anh…
Những chiều trên phố
Nốt nhạc yêu khiến
đôi tim lỗi nhịp
Và không cất nên lời.
Em nhặt nắng trả về
chiều mỏi mệt
Còn sót lại mong
manh vài sợi
Nhuộm cả biển khơi
màu tím đơn côi
Như tình em chờ đợi
anh nơi nào!
Giờ tất cả… chỉ còn
trong quá khứ
Chỉ còn em trên phố
vắng
thênh thang…
Bóng dáng anh nhạt
nhòa
cùng nỗi nhớ chưa một
lần gọi tên
Bây giờ… xa lạ!
Tháng 4/2014
HOÀNG NGỌC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét