Khẽ khàng rơi mặt sông
Khẽ khàng rơi mặt ruộng
Âm thầm như nhớ ai?
Tìm dấu chân xưa trên dãy cù lao
Sau lưng là khoảng trống mõi mòn
Mắt trông phía xa tìm những gì sót lại
Tôi chạy theo thời gian
Tìm lại ngày xa trong cơn mưa cuối mùa
Sau lưng tóc bồng bềnh trắng
Ngẩn ngơ đứng lại nhìn mình.
Ngày em trở lại
Tôi thành gã trung niên ngoài ba mươi tuổi
Da sạm nắng
Nụ cười gượng trên mặt khô khan
Bên cạnh em
Tôi vẫn đi về phía không ai.
Tân Châu - Châu Phú, đông 2012
HUỲNH NGỌC PHƯỚC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét